Tần Vân lập tức sụ mặt xuống.
Ngược lại, Hà Huống thì là người biết tính toán c.uộc sống, lúc này đã bắt được trọng điểm:
“Vậy nên củ cải với cải thảo chỉ năm tệ một cân thôi đúng không? Vậy tôi cũng lấy mỗi loại một trăm cân!”
Anh ta cười hề hề:
“Nếu mà là loại rau mấy chục tệ một cân thì tặng người ta còn tiếc, năm tệ thì không sao, năm tệ tặng thoải mái!”
Tần Vân mắt cũng sáng lên:
“Có lý đó! Tôi cũng lấy từng ấy luôn!”
Tống Đàm quay sang nhìn Lục Xuyên, rõ ràng vẫn nhớ anh từng nói muốn mua ít rau mang về biếu, lại thấy anh cũng đang nhìn cô, sau đó mỉm cười:
“Đúng vậy, tôi cũng lấy 100 cân.”
Tống Đàm gật đầu:
“Được.”
Thao Dang
Tần Vân nghe c.uộc đối thoại này, lại liếc nhìn hai người họ, cứ cảm thấy có gì đó… là lạ…
“Nghe như hai người đang nói chuyện… một loại ngôn ngữ mới thì phải?” Hà Huống tổng kết lại.
Lục Xuyên thì sắc mặt thản nhiên:
“Tháng này hai người còn đủ tiền sinh hoạt để mua rau không?”
Tần Quân: …!!!
Hà Huống: …Đ.â.m, đ.â.m trúng tim rồi!
Nhưng không sao cả! Hai người lập tức vực dậy tinh thần:
“Vì đi cùng cậu, lại là đến nhà họ Tống, nên vợ tôi phê duyệt cho thêm hai vạn tệ để mua sắm.”
Hà Huống cũng gật đầu một cách trịnh trọng. Dù sao không dùng hết thì cũng phải nộp lại, vậy thì tiêu hết luôn cho sướng!
Haiz, nghĩ mà xem, ngoài tiền bản quyền, mỗi năm viết sách cũng kiếm được tầm một hai triệu, vậy mà bây giờ sống kiểu gì thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943495/chuong-1066.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.