Bầu không khí thoáng chốc trở nên yên ắng.
Ánh mắt của Tống Đàm quá đỗi chuyên chú, khiến Lục Xuyên ngập ngừng một lát, đành lặng lẽ đưa điện thoại lại gần lần nữa:
“Trong này đều là các loài hoa tôi từng trồng qua. Khí hậu cực đoan ở thủ đô cũng không khác ở đây là mấy, cô có thể xem thử loại nào thích, đến lúc đó tôi sẽ nghĩ cách phối hợp.”
Tống Đàm gật đầu, vừa định mở ảnh ra xem thì chợt nghe ngoài cửa có tiếng còi xe.
Ngẩng đầu nhìn, là cháu trai lớn của lão Triệu!
Cô nhét lại điện thoại vào tay Lục Xuyên, rồi gọi to:
“Kiều Kiều, đi thu rau nào!”
Đồng thời cũng dặn dò anh cháu trai một câu:
“Hôm nay chắc sẽ ghé ba nhà, lát nữa bọn tôi lái xe dẫn đường, cậu cứ đi theo là được.”
Thao Dang
Chốc lát sau.
Kiều Kiều đội chiếc mũ lông xù xinh xắn, đạp xe lắc lư phía trước, còn Tống Đàm, Lục Xuyên, Tần Vân với Hà Huống thì tủi thân chen nhau ngồi trong thung chiếc xe ba bánh màu ngọt ngào như bánh macaron cầu vồng.
Bởi vì trên nóc là một đám mây bông to xù, cả đám ngồi co cụm trong thùng xe trông vừa khúm núm vừa buồn cười.
Tần Vân lần đầu tiên ngồi xe ba bánh kiểu này, lập tức rút điện thoại ra bấm lia lịa, còn cố tình chụp mấy tấm cận cảnh Lục Xuyên:
“A Xuyên à, c.uối cùng cũng có hôm nay nha! Bình thường thì cao sang như nhạc cổ điển, giờ phải co ro trong xe ba bánh không phải cũng giống bọn tôi sao?”
“Wtf!”
Anh ta nhìn điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943494/chuong-1065.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.