Lão Triệu dặn dò không được nói giá ra ngoài, nhưng trong lòng Chu Mao Trụ thì lửa cháy bừng bừng, thật sự không nhịn nổi.
Thế là hai vợ chồng bàn nhau xong, qua loa giải quyết bữa trưa, rồi vội vàng cưỡi xe máy, mang theo hai bao tải, lại cắt hai miếng thịt ở trấn trên, hấp tấp chạy sang nhà mẹ vợ.
Thao Dang
Đến nơi thì chẳng dám nói gì, chỉ có thể cười ngây ngô, thuận miệng mở lời:
“Nhà có củ cải với cải thảo không? Cho em xin hai sọt đi, dạo này bên em chẳng còn rau gì để ăn.”
Chị dâu bên vợ dĩ nhiên không tiếc mấy thứ này, chỉ lấy làm tò mò:
“Sao thế? Trước kia không phải nhà em trồng trước sau đều có à?”
Lý Lan Hoa muốn mím miệng lại, c.uối cùng không nhịn được, bật cười, “hừm hừm” một hồi mới nói:
“Nhà họ Tống làng mình sắp đãi tiệc, đặt trước rồi.”
“Ồ!” Chị dâu nghe tới nhà họ Tống, cái nhà chi mạnh tay chi tiền tới mấy chục triệu kia, cũng từng nghe qua.
Lúc này bà ta bình tĩnh ừ một tiếng, lại không nhịn được nhắc nhở họ:
“Cải thảo với củ cải thì có giá trị gì đâu, chất cả đống cũng chẳng bán được bao nhiêu tiền. Em cũng nên để lại ít mà ăn chứ! Nào, cho em thêm ít củ cải nữa, về đào một hố cát ngay cửa nhà mà chôn, ăn dần vẫn tươi.”
Câu này nói ra làm mặt Lý Lan Hoa đỏ bừng cả lên.
Chuyện tốt cũng không nói với nhà mẹ đẻ, lại còn tới lấy rau của người ta, đúng là không thoải mái gì.
Nhưng khổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943474/chuong-1045.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.