Sáng mùa đông, năm rưỡi, trời bên ngoài vẫn còn tối đen như mực, trong sân nhà nông cũ kỹ đã vang lên tiếng lục đục thức dậy.
Thím Liên Hoa nhanh nhẹn chỉnh trang xong xuôi, quay sang nhìn bà cụ đang nằm trên giường bên cạnh.
Dưới ánh đèn, gò má bà cụ tròn trĩnh, tuy nếp nhăn chằng chịt nhưng sắc mặt đã hồng hào hẳn lên. Thêm vào đó, dạo này ăn ngon ngủ kỹ, nên sức lực ở cánh tay cũng khá hơn nhiều.
Giờ không cần con dâu giúp, hai tay chống một cái là tự ngồi dậy, mặc thêm cái áo bông, rồi quay người chống vào xe lăn, chậm rãi xoay người ngồi lên.
“Mẹ à, con thấy mẹ linh hoạt hẳn rồi đấy!”
Thím Liên Hoa đứng bên cạnh nhìn mà mừng rỡ không thôi.
“Ừ!” Bà cụ cũng cười tươi rói.
Trước kia mấy chuyện này đều do con dâu lo hết, bà thì đỡ mệt đấy, nhưng trong lòng nặng trĩu, nghĩ mãi cũng thấy khổ!
Đã nuôi được thằng con không ra gì, giờ lại còn phiền lụy con dâu, đến nước cũng chẳng dám uống nhiều.
Giờ thì khác rồi, vừa ngồi lên xe lăn là với lấy bình giữ nhiệt, ực ực uống liền mấy ngụm nước ấm, sau đó đẩy xe ra sân, đi toilet cái đã.
Nhà vệ sinh này là tháng Mười năm ngoái thím Liên Hoa mua cái bồn cầu xả nước, còn lắp thêm hai cái tay vịn hai bên, bà cụ chỉ cần chống tay là có thể ngồi xuống được.
Dù là ngồi ngược hướng, nhưng già rồi, ai còn để ý cái đó nữa, dùng được là được. Xả nước, sấy khô gì cũng có cả!
Cái loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943466/chuong-1037.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.