Trên núi, sáng sớm hôm ấy, đầu bếp Tưởng tỉnh dậy trong một căn phòng tối om.
Sao thế? Đây là đâu vậy? Anh ta mơ màng chốc lát, đoạn ký ức c.uối cùng trong đầu là anh ta với ông chú Bảy vừa dọn lên một bàn tiệc linh đình, mới ăn được hai miếng cơm thì sau đó...
Sau đó thế nào?
Anh ta hoàn toàn không nhớ nổi.
Nhìn lại mình, áo len còn chưa cởi, bảo sao tối qua ngủ không thoải mái.
Lại quay sang nhìn Đỗ Mai nằm cạnh, ôi chao, mặt cô ta vẫn còn nguyên lớp phấn hôm qua, cổ vẫn quấn áo len cổ cao, giờ vẫn đang ngủ ngon lành!
Thao Dang
Anh ta lồm cồm ngồi dậy, mò lấy điện thoại xem giờ: “Hơ!”
Sáu giờ rồi! Trên núi giờ này phải làm bữa sáng rồi chứ! Tối qua đám người đi hái rau trên núi rốt c.uộc ăn cái gì?
Canh củ cải hầm sườn thì đã hầm sẵn, cơm cũng nấu trong nồi rồi… mấy món khác, mấy món khác thì anh ta hoàn toàn không nhớ!
Nghĩ đến đây, đầu bếp Tưởng không thể ngồi yên được nữa, lập tức nhảy ra khỏi giường, gió từ điều hoà thổi qua mặt, khiến anh ta khô miệng khát nước không chịu nổi!
Anh ta vội vàng rửa mặt, lúc đang đánh răng, nhìn vào gương chợt nhớ ra, hóa ra là anh ta uống rượu say đến mức mất trí nhớ!
Mà bên phòng khác, bà Đường hôm qua còn kẻ mày tô môi, sáng nay phát hiện chưa tẩy trang, giờ đang loay hoay trước bồn rửa cả nửa tiếng rồi!
Giáo sư Tống trong nhà tắm còn nói với bà: “Hôm qua tôi đã bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943467/chuong-1038.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.