Bí thư Tiểu Chúc lắc đầu cười:
“Không sao đâu, mấy ông nội nhà cháu có thiếu tiền đâu, lương hưu rủng rỉnh, thỉnh thoảng còn cho thêm tiền tiêu vặt cho cháu nữa ạ. Tiền thuê phòng lần này cũng là mấy ông ấy đưa, cháu chỉ đứng tên trả hộ thôi.”
“Thế thì được rồi.” Ngô Lan nghe vậy cũng yên tâm, lại hỏi tiếp:
“Vậy họ qua đây thì ăn ở nhà ăn tập thể, thu tiền tượng trưng mấy trăm thôi.”
Bà còn thở dài cảm khái:
“Già rồi, có tí tiền dưỡng lão trong tay cho yên tâm cũng tốt.”
Bí thư Tiểu Chúc: …
Trong lòng thầm nghĩ, nhà cô mấy ông cụ về hưu rồi mà chẳng cần con cháu lo tí nào đâu, tiêu tiền còn phóng khoáng hơn cô nhiều ấy chứ! Nhưng nói ra thì lại khéo léo:
“Nếu thế thì tính hẳn gói trọn gói, một nhà một tháng một vạn, lên nhà thím ăn luôn được không ạ?”
“Cái đó thì không được!”
Ngô Lan chưa kịp mở miệng, ông chú Bảy đã chặn trước:
“Đùng cái thêm mười người, lại thêm cả bàn ăn nữa, mấy hôm g.i.ế.t heo khách khứa kéo đến thì lấy đâu chỗ mà ngồi!”
Chưa kể, bếp núc bên này mà nấu thêm cho chục người, ông cũng quay c.uồng đến chóng cả mặt mất thôi!
Đúng là vấn đề nan giải. Căn phòng ăn lớn nhà họ Tống đủ chỗ cho hơn ba chục người, hồi mùa hè đám sinh viên của giáo sư Tống, rồi cả ông bà ngoại cũng ở đây mà chẳng thấy chật.
Nhưng mà, c.uối năm rồi, người thân trong nhà cũng kéo về hết, nhà mình đã có sẵn chục người, giờ thêm mười người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943412/chuong-983.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.