Giáo sư Tống đang bận rộn thu thập hạt giống, đồng thời cũng lên kế hoạch sơ bộ cho việc quan sát vụ mùa năm sau.
Trong khi đó, ông chú Bảy lại tỏ rõ vẻ khinh thường đối với mấy phóng viên đã đi từ sớm, vừa càu nhàu vừa xắn tay áo, cầm đống lá cải củ mà họ chê bai để trộn thành một chậu nhân bánh thật hấp dẫn.
“Đúng là không hiểu nổi, loại lá cải ngon thế mà cũng chê không lấy.”
Kiều Kiều lại lắc đầu ra chiều hiểu chuyện:
“Con thấy chị phóng viên thông minh mà, người ta mang rau về đâu ăn hết liền được, đã có xà lách, cải vàng, cải đen ngon hơn rồi, cần gì lấy mấy lá củ cải già chứ? Nếu là củ cải hay cải thảo thì còn để lâu được.”
Cậu nhóc nói xong còn ra dáng người lớn, gật gù vẻ thấu hiểu:
“Kiếm tiền vất vả lắm ạ, chị phóng viên mua rau về cho người nhà ăn, tiền tiêu còn nhiều hơn cả lương một tháng của con… Đương nhiên phải chọn mấy thứ để được lâu chứ ạ!”
Ờ thì, cả nhà đều biết lương thực tập sinh của cậu nhóc là 50 tệ một ngày rồi!
Ông chú Bảy không nhịn nổi nữa, liếc sang Tống Đàm:
“Kiều Kiều khi nào mới được chính thức đi làm thế? Thời buổi này ta nhận thợ học việc lương còn hơn 1500 rồi đấy!”
Tống Đàm cũng chẳng hề yếu thế, đáp ngay:
“Người ta còn thử việc cả năm, Kiều Kiều mới làm chưa đến mười tháng mà ạ!”
Kiều Kiều ngó trái ngó phải, bỗng nhiên sáng mắt lên:
“Thế thì đợi đủ 12 tháng, con được chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943411/chuong-982.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.