Mấy ông chủ chuyển phát nhanh mang theo “bộ lọc đầu bếp thần thánh” trong lòng, quay về làm thêm giờ phát nốt số hàng. Còn bên này, đầu bếp Tưởng c.uối cùng cũng đón được vợ mình rồi!
Thật sự là! Không dễ chút nào!
Anh ta gấp gáp chi 200 tệ thuê hẳn một chiếc xe ra bến xe đón vợ. Bà xã kéo va li, vừa đi vừa lườm anh ta: “Anh xem anh đấy, em nói đợi con nghỉ đông rồi cả hai mẹ con cùng sang, qua Tết cho đỡ rối, anh thì cứ ngày nào cũng giục giã!”
“Không được mà!” Tưởng Tiểu Khang, mấy tháng nay sống ở đây theo nhịp sinh hoạt lành mạnh, ngủ sớm dậy sớm, ngày ba bữa ăn cùng nhà họ Tống, càng ngày càng béo tốt y như một cái bánh bao lên men, chắc nịch, rắn rỏi.
Cả con người trông cũng tinh thần hẳn, hoàn toàn khác hẳn cái dáng vẻ ốm yếu thiếu khí lực hồi mới đến!
Lúc này, “bánh bao men già” bày ra vẻ mặt oan ức giả trân: “Ở đây người ta phân cho anh một căn nhà rồi, 50 mét vuông đó! Anh một mình dọn thế nào nổi, phải có em trông coi chứ…”
Có gì ghê gớm sao? Vợ anh ta, Đỗ Mai, thật sự chẳng hứng thú!
Nói công bằng, ai mà nhà ở thành phố thủ phủ đã có căn hộ hơn trăm mét vuông rồi thì chẳng mấy mặn mà với cái phòng tập thể bình thường ở nông thôn.
Nhưng nghĩ lại, Tưởng Tiểu Khang xưa nay vốn hay đa sầu đa cảm, sau ca mổ thì công việc khách sạn không kham nổi nữa, giờ phải chạy về quê làm việc… đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943379/chuong-950.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.