Mười vạn đơn hàng, sáu người, chính xác hơn là ai rảnh thì xông vào giúp, dán nhãn suốt một ngày trời. Đến khi xe chất đầy hàng chuẩn bị lăn bánh, mấy ông chủ trạm chuyển phát nhanh đều đã tay chân cứng đơ, đi đứng loạng choạng.
Lúc này, đầu bếp Tưởng gọi họ lại: “Đừng vội đi, đến uống bát hồ lạt thang (*) cho ấm cái đã.”
(*) Hồ lạt thang: là món súp cay sánh đặc nổi tiếng ở Hà Nam (Trung Quốc),gồm nấm, đậu hũ, thịt, tiêu đen, ớt... thường ăn sáng, có vị cay nồng, thơm và rất ấm bụng.
Công nhân thì lần lượt về nhà, trời lạnh, trên núi cũng chẳng còn việc gì cần làm. Gần đây đầu bếp Tưởng đang được vợ hướng dẫn từ xa, dọn dẹp nhà cửa rất có tinh thần, mỗi ngày làm việc cứ gọi là vui vẻ phơi phới.
Ban đêm vẫn có mấy người đi hái rau, nhưng cũng chỉ vài người đó. Ban ngày anh ta hầm một nồi canh nóng, không nhất thiết là sườn heo hay tuyết nhĩ gì cả. Đến tối, anh ta đi ngủ thì để Địch Tiểu Phượng, ban ngày không có việc, tới ca đêm dọn dẹp một chút, tiện tay xào cơm hoặc nấu mì cho mọi người.
Nóng hổi hổi, trước và sau khi làm việc mà được ăn một bát thế này, bụng no người ấm, có cả rau lẫn thịt…
Thế mới tốt chứ!
Hôm nay cũng vậy, một nồi hồ lạt thang to đùng, gọi mọi người đến uống cho ấm bụng, kẻo lát nữa lái xe không nổi.
Chu đáo thế này ai mà không thích? Mọi người liếc nhìn Tiểu Trương đang sụt sịt mũi vì lạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943378/chuong-949.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.