Có người thân đến thăm, quá tốt rồi!
Người thân đến có nghĩa là lòng đã an, mà lòng đã an thì mới làm lâu dài được. Một đầu bếp giỏi như vậy, dễ gì tìm được!
Cả nhà họ Tống ai nấy đều vui mừng nghênh đón, tất nhiên là phải ngồi xuống ăn một bữa cơm rồi! Nhưng sau lúc náo nhiệt, đầu bếp Tưởng vẫn phải về ký túc xá sắp xếp lại đồ đạc.
Người vừa đi, Tống Đàm đã hí hửng: “Đồ đạc cho đầu bếp Tưởng chuẩn bị xong chưa?”
Vốn dĩ đầu bếp Tưởng vẫn ăn uống cùng cả nhà, nhưng giờ có người nhà đến, sau này thân nhân của người khác cũng sẽ đến, ngoài trường hợp đặc biệt như giáo sư Tống thì cũng không tiện cứ đưa vào nhà ăn cùng mãi… Nhiều người quá thì làm sao đủ chỗ? Huống hồ cậu mợ của cô vẫn đang ăn ở nhà ăn đấy thôi!
Mà chuyện này cũng chỉ phiền phức trong năm nay, sang năm khi mô hình trên núi mở rộng, người trong làng trồng trọt có quy mô hơn rồi, khi đó thu mua rau củ từ làng là ổn thỏa ngay!
Ông chú Bảy gật đầu: “Xong cả rồi, trong nhà có gì dùng được thì chuẩn bị hết. Rau xanh thì bảo hai vợ chồng cứ xuống vườn tự nhổ.”
Trên núi, cải trắng với củ cải từng mảnh từng luống, nuôi sống cả nhà thì làm gì thiếu phần của hai người?
Cả nhà họ Tống lúc này mới thật sự yên tâm.
Không dễ dàng gì đâu! Đầu bếp Tưởng ở đây chẳng người thân thích, chỉ quen biết chút với ông chú Bảy, nhận làm đầu bếp chính là không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943380/chuong-951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.