Đại Hùng – lao động nhập cư - nhanh chóng dẫn theo "đám con" của mình, đón gió thuận lợi, bay đến nhà kính.
Hôm nay trời nắng đẹp, nhưng gió lại rất to và lạnh, nên mái nhà kính chỉ mở một phần nhỏ.
Bây giờ cần thụ phấn, sợ lạnh quá làm ong đất hành động chậm chạp, nên Tống Đàm cũng theo tới giúp đóng bớt lại.
Còn “xe đưa đón” Kiều Kiều và bà Đường thì chìa tay ra:
“Đến nơi rồi, đến nơi rồi, mau làm việc đi nào!”
Thật ra không cần Kiều Kiều ra lệnh, bầy ong đất đã “vo ve vo ve” vui mừng lao vào rồi.
Bản chất của chúng vốn là những "con ong chăm chỉ", mỗi ngày có thể làm việc 12 tiếng đồng hồ không nghỉ.
Chỉ có điều… chúng ăn quá nhiều, vất vả kiếm được bao nhiêu phấn hoa, mang về cũng chén sạch không sót mẩu nào.
Thêm nữa, Đại Hùng làm thủ lĩnh mà lại không mấy tài giỏi, nên cả tổ ong trông như thể ham ăn biếng làm vậy.
Lần này vừa bước vào nhà kính, lập tức “vo ve” vang rộn một góc trời, nhìn là biết phấn khởi cực kỳ.
Nhà kính đã được dựng hơn một tháng, bên trong là một màu xanh mướt ngập tràn sức sống, hoàn toàn khác với vẻ tiêu điều lạnh lẽo bên ngoài.
Dây dưa leo đã leo được rất xa trên giàn tre, còn những cây cà chua non cũng đã bắt đầu nở hoa.
Đối với bầy ong đất, đây đúng là một bữa tiệc linh đình!
Giác quan của chúng còn nhạy bén hơn cả mắt người, dù thị lực không tốt, nhưng bù lại cơ thể nhỏ bé có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943340/chuong-911.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.