Ánh mắt giáo sư Tống nhìn bọn họ thật sự cứ như đang nhìn đám tham ăn.
Tống Đàm ấm ức:
“Bọn em làm đúng theo lời thầy dặn mà, mỗi mẫu 500 cây, d.a.o động 50 cây.”
Chỉ là... họ có trồng thêm 50 cây thôi mà, rải đều ra hai mẫu đất, căn bản chẳng tính là gì cả.
Giáo sư Tống: … nói trắng ra, mỗi cây nhà họ to gấp đôi người ta.
Nói gì thì nói, đã trồng trọt suốt mùa xuân hè, sao lại non kinh nghiệm như thế? Nhưng nghĩ lại, hồi đó họ chủ yếu trồng rau như dưa leo, đậu đũa..., trồng dày thì chỉ cần làm giàn cao thêm chút là xong.
Ớt, cà tím trồng ngoài trời, bên dưới thân cây còn có cành to chống đỡ, thông thoáng, cũng chẳng vấn đề gì.
Nhưng dâu tây thì khác!
Bản thân dâu tây đã có xu hướng bò lan, mà trong nhà kính, môi trường thông gió sao so được với ngoài trời?
Giờ đây, lá đè lên lá, hoa đè lên hoa.
Một khi chạm đất, những cành bò đó chẳng biết đã lan đến tận đâu rồi!
Giữa đất chẳng còn chút khe hở nào để thoáng khí nữa... tiếp tục thế này, sớm muộn cũng sinh bệnh!
Nói thật, đến bây giờ cây nở hoa rồi mà còn chưa nhiễm bệnh, giáo sư Tống cũng thấy kỳ tích rồi!
Nhưng giờ, rau quả trong nhà kính chỗ nào cũng chen chúc phát triển mạnh mẽ, chẳng còn chỗ trống để dời mấy cây dâu tây này đi.
Giáo sư Tống đau đầu:
“Thế này nhé... giờ không phải vấn đề dư 100 cây nữa đâu, tôi ước chừng phải tách ra ít nhất 300 cây đấy…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943341/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.