Tống Đàm vốn là có lòng tốt, ai ngờ tin tức vừa lan ra, đám công nhân lập tức lắc đầu từ chối.
“Không đi, không đi đâu, tôi không đi…”
“Tôi cũng không đi…”
“Thôi tôi về nhà thì hơn, từ tháng Ba đến giờ còn chưa về nhà lần nào đấy!”
Mọi người đồng thanh, khiến lão Từ đứng hình luôn.
“Các anh làm sao vậy? Mọi năm muốn về sớm còn chẳng chịu, còn muốn nhận thêm việc làm đến hết năm. Giờ đang sửa đường, biết đâu có việc để làm, thế mà lại không muốn làm à?”
Lão Từ tự ngẫm: “Chẳng lẽ là thấy lương thấp quá hả?”
Giờ sửa đường chủ yếu toàn việc lặt vặt, đúng là lương không cao, nhưng người ta còn bao ăn ba bữa mà? Có đồng nào hay đồng đó chứ.
Thời buổi này đi công trình không phải là để kiếm tiền hay sao? Lão Từ tự cho là mình nghĩ chu đáo rồi, thế mà công nhân vẫn lắc đầu, nhất là Chu Đại Dũng, mới đến hồi tháng 10.
Ông ta tuy mới làm được một tháng, nhưng vì làm việc chăm chỉ, đã chắc chắn sẽ theo lão Từ tiếp sang năm.
Hơn nữa trong một tháng này vì tăng ca, ông ta đã kiếm được hơn 10 nghìn tệ! Mệt thì mệt, nhưng ăn ngon ngủ ngon, mặt mày hồng hào có da có thịt, ông ta chỉ mong cả năm đều có công việc kiểu này!
Lúc này nói chuyện cũng rất thẳng thắn:
“Cái đường đó ấy, tổ trưởng bên đó tinh ranh lắm, không biết làm sao mà nhận được cái gói thầu đó. Nói là bao ba bữa cơm, nhưng lương thì ai cũng bị giảm so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943326/chuong-897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.