Đầu bếp Tưởng với tư cách là một đầu bếp "chuẩn bài", mỗi ngày cứ thong dong đi dạo trên núi, phát hiện được không ít nguyên liệu ngon.
Tất nhiên rồi, do tới hơi muộn nên nhiều nguyên liệu cũng đành hẹn lại sang năm. Còn năm nay, có thể tận dụng được thì… cũng chỉ có loại mà anh ta vừa nhắc đến:
“Mấy bữa trước tôi thấy hoa trà trên đồi nở rồi, hái được cả một rổ đấy. Đem phơi khô rồi pha nước uống, đừng nói, thơm ngon lắm luôn!”
Trương Yến Bình nghe vậy sững ra: “Hoa trà cũng đem phơi pha uống hả?”
Lập tức móc điện thoại ra tra Baidu.
Ồ, đúng là loại hoa trà trắng nhỏ, nhụy vàng sệt nổi bật, phơi khô pha uống giúp tiêu sưng tan m.á.u bầm, dưỡng nhan đẹp da…
Phản ứng đầu tiên của anh ta là: “Bán được tiền!”
Bởi vì chỉ cần thấy bốn chữ “dưỡng nhan đẹp da” là thôi khỏi cần giải thích gì thêm, bán kiểu gì cũng có người mua.
Đầu bếp Tưởng liếc nhìn nét mặt của anh ta, biết ngay đang tính toán gì đó, vội vã xua tay:
“Muộn rồi, muộn rồi. Giờ hoa trà trên núi gần như nở hết rồi, quả cũng bắt đầu già bằng đầu ngón tay cả rồi.”
“Tôi là tính hỏi Tống Đàm, nếu trong nhà có ý định dùng trà dầu, thì chừng vài ngày nữa hái hạt trà về phơi khô, có thể mang đi ép dầu đấy.”
Trà dầu dùng để nấu ăn từng có thời rất hot, Trương Yến Bình cũng biết thứ này bổ béo mà mùi vị lại độc đáo.
Nhưng mà…
“Ép dầu làm gì chứ?”
Thao Dang
Vẻ mặt anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943295/chuong-866.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.