Lên link bán? Không thể nào!
Vì khoai khô này là loại phơi sống trực tiếp, rất nhiều người chưa từng thấy. Trương Yến Bình nghĩ tới nghĩ lui, vẫn phải đợi phơi xong mới lên link được.
Hơn nữa, chính anh ta cũng chưa được ăn thử, lấy gì làm cơ sở định giá? Anh ta ghé qua hỏi:
“Cái mẻ khoai này phơi xong được bao nhiêu ký vậy ạ?”
Tống Hữu Đức ngẫm nghĩ:
“Chở lên đây chắc cỡ bốn năm ngàn cân (khoảng 2–2.5 tấn),phơi khô chắc cũng được khoảng 1500 cân (khoảng 750kg).”
Trương Yến Bình nghe vậy thì không có khái niệm gì cả.
Loại khoai này hồi trước nghèo mới ăn, vừa đầy bụng vừa... khó nuốt. Đã thế phơi khô xong còn vặn vẹo co quắp, rất tốn diện tích.
Chỉ có một điểm khác biệt: phơi khô xong thì... nhẹ tênh, một cân có thể đựng cả một túi to đùng!
Anh ta tưởng tượng đến loại khoai dẻo hấp phơi, mềm mềm ướt ướt, nặng nặng màu cam đỏ đang được chuộng, không khỏi lẩm bẩm:
“Vậy thì đâu có được nhiều đâu ha…”
Một người một cân, 1500 đơn là bán sạch veo.
Càng nghĩ càng thấy, làm khoai cũng cực quá chừng, muốn kiếm tiền từ nó đúng là không dễ. Năm sau có khi phải khuyên Tống Đàm bớt trồng lại thì hơn.
Đất tốt phải để trồng loại sinh lời nhiều hơn.
Ngay lúc ấy, Kiều Kiều vừa đóng xong livestream, Trương Yến Bình định xuống núi thì bị đầu bếp Tưởng gọi lại:
“Yến Bình à, nếu Tống Đàm rảnh, bảo cô ấy lên đây chút nhé!”
Trương Yến Bình cười nói:
“Cô ấy sáng nay còn phải dọn hầm chứa, vài hôm nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943294/chuong-865.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.