Thầy giáo Kiều Kiều thì không màng trách nhiệm, ngồi đó làm chuỗi vòng, từng chuỗi một đeo lên cổ bà nội, khiến cho bà cụ đầu bạc phơ trở nên lòe loẹt, lủng lẳng như cái đèn lồng. Nhưng trong mắt đám ông bà già đang ngồi quanh đó thì chuyện này chẳng có gì to tát.
Trẻ con mà, thích chơi như vậy thôi.
Ngược lại, mấy ông bà cụ ngồi thành vòng, tám chuyện ríu rít, trông thì có vẻ già nua chậm chạp, nhưng tay chân thì lanh lẹ khỏi nói.
Từng sợi dây khoai lang rối rắm nhanh chóng được tháo gỡ, vuốt thẳng, ông bà chỉ cần liếc mắt một cái là biết dây nào còn non ăn được, dây nào già rồi thì chỉ nên cho heo ăn.
Đợi đến khi đống dây dài ngoằng được phân loại xong, vứt qua một bên, họ lại tiếp tục xử lý phần dây đã chọn lọc, tay lật lá, bẻ từng nhánh khoai gọn gàng.
“Pặc pặc pặc pặc” động tác vừa nhanh gọn, lại có nhịp điệu, khiến lũ học sinh đang mất tập trung trong phòng livestream cũng bị c.uốn theo.
Mà công nhận, cái tiếng "pặc pặc" nghe trúng nhịp cũng khá vui tai ghê!
Chỉ tội nghiệp đám cư dân mạng trong livestream, ai nấy nhìn mà đau lòng đứt ruột:
[Lá kìa! Lá kìa!]
[Đừng có ngắt lá mà, ăn được mà!]
[Cho tôi cái lá đi hu hu hu, biết làm món lá khoai chua cay đó, bóp bóp rồi ủ là ăn được!]
[Khó ăn quá! Nhà streamer kén ăn quá rồi đó... Cái gì ngon ngon cũng cho heo ăn hết là sao?!]
[Ủa đang nói gì vậy... Streamer ăn được dây khoai lang là tôi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943277/chuong-848.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.