Heo ăn hay không, cũng không phụ thuộc vào ý chí của cư dân mạng trong phòng livestream.
Nhưng Kiều Kiều thì rõ ràng là cực kỳ vui vẻ. Chỉ nhờ vào một nhánh cây mới bẻ, cậu đã “hì hục hì hục” đào ra được một rổ khoai đầy ú ụ, khoai vỏ đỏ lẫn vỏ trắng chen nhau, lớp đất ẩm còn dính trên mặt củ khiến chúng trông vô cùng tươi mới hấp dẫn.
Mà việc cắt dây khoai thì cũng không quá khó khăn, ông bà nội chỉ bận rộn ngoài ruộng có nửa buổi, mà cái xe ba bánh đã phải chạy về mấy lượt rồi.
Đến khi luống khoai c.uối cùng cũng được thu xong, Kiều Kiều đã vui như tết, leo tót lên ghế lái:
“Ông bà ơi, để con lái xe chở ông bà về nhé!”
Tống Hữu Đức liền không vui: “Ông già rồi, không chịu nổi xóc nảy đâu. Con ngồi sau bảo vệ bà nội con, ông lái!”
“Ơ?” Kiều Kiều mờ mịt: “Lái xe cũng như nhau thôi mà, với lại mặt đường này đổ bê tông rồi đó, chị con nói tốn khối tiền mới làm xong, có xóc gì đâu ạ!”
Nhưng Tống Hữu Đức mặc kệ, cái thân già gầy gò chen luôn vào ghế lái: “Nhanh lên, ngồi ra sau đi.”
Kiều Kiều ấm ức ôm theo điện thoại và chân máy leo lên phía sau.
Bà nội nhìn cháu trai buồn thiu, không nhịn được lườm Tống Hữu Đức một cái: “Già đầu rồi mà? Tranh xe ba bánh với cả cháu, bình thường không có xe cho ông đi hả?”
“Không giống nhau!” Tống Hữu Đức cãi lý tỉnh bơ: “Cái xe ba bánh Đàm Đàm mua cho tôi thì đằng sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943276/chuong-847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.