Trong phòng khám ở vùng quê, Quách Đông nở một nụ cười vừa méo mó vừa dịu dàng với Trương Yến Bình:
“Anh đúng là nhân tài đấy.”
Trương Yến Bình cười ngượng ngùng:
“Ờ thì... là cô bảo cứ mạnh dạn làm mà…” Nói tới đây, anh ta không tiếp lời được nữa, liền vội vàng đổi chủ đề:
“Dù sao thì, miễn là có tác dụng là được. Mẹ cô thế này… về sau có chịu yên ổn không? Bà ấy sẽ không bắt cô móc tiền ra làm gì nữa chứ?”
Quách Đông hừ một tiếng, không muốn nhắc thêm về chuyện này nữa, chỉ nói:
“Không đâu. Mẹ tôi thật sự là người có tư tưởng truyền thống đặc biệt.”
Truyền thống tới mức nào ư? “Con gái gả đi như bát nước hắt ra ngoài.”
Bà ấy luôn sống theo triết lý này, nên từ bé tới lớn, số lần Quách Đông gặp ngoại của mình đếm trên đầu ngón tay. Đến khi tới lượt Quách Đông, mẹ cô cũng tiếp tục giữ quan điểm đó.
Chỉ cần Quách Đông chịu kết hôn, mẹ cô nhất định sẽ không can thiệp gì nữa, vì theo quan niệm của bà, dưỡng lão là chuyện của con trai. Đáng tiếc bà lại không có con trai, chuyện "khổ sở" ấy chỉ đành tự mình gánh vác, chẳng liên quan gì đến con gái cả.
Còn chuyện con gái gả đi có sống tốt hay không... Ôi dào, đàn bà mà, phải xem số mệnh thôi!
Trương Yến Bình thở phào nhẹ nhõm nhưng đồng thời lại nhíu mày:
“Cái kiểu tư tưởng này… là lớn lên ở môi trường thế nào mới thành ra như thế chứ…”
Giờ thì Quách Đông lại tỏ ra thoải mái hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943117/chuong-688.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.