Mợ hai (sửa lại từ ‘mợ cả’ nhé, vì gia đình ngoại Tống Đàm thì mẹ Yến Bình là chị cả, cha Ngô Lôi là anh thứ hai, mẹ Tống Đàm là em út – lời Editor) không chỉ một lần gọi điện tới than vãn, Ngô Lan thì hiểu rõ lắm, nên giờ nói ra từng câu từng chữ đều rõ ràng vô cùng:
"Thằng Lôi Lôi nhà mình đúng là không được rồi, còn trẻ quá, chẳng chịu nổi chút chuyện nào cả."
"Đợt rồi nghỉ hè chẳng phải đi thăm Lệ Lệ à? Ai ngờ bên đó Lệ Lệ lại có bạn trai mới rồi! Nó khóc lóc thảm lắm, nghe mợ hai của Tống Đàm nói, nó khóc đến mức bạn trai mới của Lệ Lệ cũng thấy tội nghiệp, còn lái xe đưa nó về tận nhà luôn."
"Lúc về đến nhà, mắt nó sưng húp lên không mở nổi nữa, vậy mà còn cảm ơn người ta, con nói xem nó có ngốc không chứ? Trong túi có hơn trăm tệ mà cũng dám chạy lên Ninh Thành tìm người ta. Kết quả về thì chẳng còn tiền mua vé xe, còn trơ mặt đi vay tiền bạn trai mới của Lệ Lệ..."
Ngô Lan thật sự không hiểu nổi, cái thằng Ngô Lôi này sao mà... mà...
Bà cũng chẳng biết phải diễn tả thế nào nữa, chỉ thở dài một hơi:
"May mà người ta không khinh nó, chứ không thì nói ra đúng là buồn cười c.h.ế.t mất."
Trương Yến Bình cũng há hốc mồm, cuối cùng trong đầu chỉ văng vẳng hai chữ:
“Trời đất…” Anh ta vội ho khan mấy tiếng rồi sửa lại, “Khụ khụ! Ý con là, đã chia tay rồi thì thà qua bên này phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943118/chuong-689.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.