Trong căn phòng làm việc đơn sơ, Tống Đàm ngồi xổm trước bàn trà, bút chạy loạt soạt điền vào các biểu mẫu, mượt mà đến mức chẳng cần suy nghĩ. Trong khi đó, người phụ trách và người chăm sóc c.h.ó bên bàn làm việc thì cứ trố mắt nhìn tờ đơn còn trống trơn, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.
Cái này... phải điền sao đây? Một người nhận nuôi bốn con c.h.ó bị thương bệnh, cái này, cái này... cái này điền thế nào bây giờ?
Hai người gãi đầu gãi tai, ngồi đứng không yên mà vẫn chẳng viết nổi một chữ nào.
Tống Đàm thì lại chẳng nhận ra mình đang làm khó người ta, nhanh chóng điền xong bốn tờ đơn, rồi “cạch” một cái đóng nắp bút lại:
“Giờ không có việc gì nữa nhỉ? Không có thì tôi đi đón ba bảo bối của tôi đây, ngoài kia cũng khá nóng.”
Mặc dù cô không khóa cửa xe, nhưng giữa trưa thế này, dưới bóng cây vẫn cứ hầm hập như cái lồng hấp, thà vào phòng điều hòa cho mát còn hơn.
Mãi đến khi cô phủi tay rời đi, hai người kia mới cầm lấy tờ đơn mà cô đã điền.
Ối chà, chắc là tự tin lắm rồi, lý do nhận nuôi được ghi rõ rành rành:
[Đa Đa/Anh Tuấn/Công Chúa/Thương Nhĩ... đều đặc biệt thích cô ấy!]
Cái này mà cũng tính là lý do à? Rõ ràng là không đáng tin chút nào.
Thế nhưng nghĩ lại thì... cũng đâu có gì sai!
Hai người nhìn nhau, lại nhìn tờ đơn trắng tinh trước mặt, đột nhiên cũng loạt soạt cầm bút lên viết luôn.
Thôi thì bỏ mặc luôn đi, có camera theo dõi, không sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943082/chuong-653.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.