Bên này, vừa thấy Ngô Lôi lên lầu hùng hổ như thể không cam lòng, chắc là lại muốn liên lạc với Lệ Lệ, Tống Đàm lập tức lấy điện thoại gọi cho mợ cả:
“Alô, mợ cả! Hình như anh Ngô Lôi đang giận dỗi với Lệ Lệ…”
“Không sao, không sao… người nhà cả, nói mấy chuyện này làm gì…”
“... Con nghĩ, lỡ anh ấy cầm tiền lén đi tìm Lệ Lệ thì sao, nên con có cách này. Con nói là lấy lương của anh ấy mua 10 thùng đào, 8 thùng gửi về cho mợ, 2 thùng để lại cho Lệ Lệ…”
“... Ôi dào, nói thế thôi chứ con đâu có nhận tiền cực khổ của anh ấy… Con cũng tính gửi cho mợ với dì Hai mỗi người hai thùng mà…”
“... Đúng đúng đúng… nhưng mợ nhớ đừng để lộ ra nhé… cứ giả vờ là mợ gửi, tiền con nhận, thực tế thì 2500 tệ tiền đào đó mợ đã chuyển cho con giữ rồi…”
“... Vườn nhà mình, không gửi nhiều… ăn vài quả cho tươi mới thôi ạ… Tiền bạc gì chứ…”
Trương Yến Bình đứng bên cạnh cảnh giác nhìn Tống Đàm, chờ cô cúp máy mới săm soi: “Đừng nói với anh là anh cũng có 5000 tiền lương, rồi em chia một nửa cho mẹ anh nhé?”
Tống Đàm: …
Cô chân thành nói: “Anh Yến Bình, anh phải có niềm tin vào giá trị bản thân chứ. 2500 đã là giá tình thân rồi đó!”
---
Tám giờ tối.
Màn đêm cuối cùng cũng buông xuống ngôi làng nhỏ nơi núi sâu.
Ngay lúc này, ông chủ Tiền chờ đến dài cổ, nhìn bàn ăn đầy ắp món ngon cùng chiếc tủ lạnh đóng chặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942930/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.