Quả nhiên, người có thể nói chuyện hợp với ông chủ Ngô cũng là kiểu tự nhiên, dễ gần.
Tống Đàm còn chưa kịp mở miệng, người ta đã ung dung bước vào sân.
“Ôi chao, nhà mới xây à? Đẹp quá đẹp quá! Nhìn hơn hẳn nhà cũ ở quê tôi!”
Nước chưa kịp rót, ông ta đã đi thẳng đến góc sân nơi ba ông bà lớn tuổi đang ngồi. Nhìn xuống, ông tò mò hỏi:
“Đây đang làm gì thế?”
Mọi người đang gọt bỏ gai quả kim anh tử. Một người đang thái, hai người còn lại dùng dụng cụ nhỏ cẩn thận moi hạt bên trong.
Bà cụ Lý liếc nhìn ông ta, đáp:
“Đây là kim anh tử, nghe bảo là dược liệu.”
“Trời ơi, nhà còn trồng cả thuốc à!”
Ông chủ Tiền lập tức hứng thú bắt chuyện.
Bà cụ Trần ngồi cạnh thì tò mò hỏi:
“Tôi nghe giọng ông không giống dân bản địa, ở đâu tới thế?”
Ông chủ Tiền phẩy tay:
Thao Dang
“Tôi ở Lộc Thành, cách đây cũng không xa.”
“Đây, bạn giới thiệu qua, bảo nhà này có vườn đào 20 mẫu, nên tôi tới xem.”
Nghe đến vườn đào, mọi người cũng tò mò.
Ai cũng biết cô con gái nhà họ Tống làm nông, trồng trọt, còn thuê cả đất trên núi trồng đào. Nhưng chỗ đất sau núi đó khá hẻo lánh, không giáp ranh với đất nhà ai, ngày thường chẳng ai đến đó.
Vậy nên giờ nghe vậy, có người hỏi ngay:
“Trồng cây ăn quả chắc kiếm bộn tiền lắm nhỉ? Đào năm nay giá thế nào?”
Câu hỏi này làm người ta không nhịn được mà nghĩ ngợi.
Ông chủ Tiền cười:
“Giá từng loại khác nhau. Trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942909/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.