Mọi sự phản đối của bí thư Tiểu Chúc đều bị quả đào này đánh bại.
Nói thật lòng, trước đây cô không thích loại đào giòn này. Trong suốt cuộc đời mình, thứ cô ăn nhiều nhất là những quả đào chín mềm, chỉ cần bóc một mảng vỏ ra, dùng lực hút một cái là t.hịt quả ngọt lịm cùng dòng nước đào thơm nức liền tràn vào miệng…
Những quả đào to đến mức hai tay mới cầm trọn, một ngày cô có thể ăn mấy quả liền!
Tất nhiên, theo lời người lớn trong nhà, ăn nhiều vậy sẽ đau dạ dày. Nhưng mà… nó ngon quá mà!
Giờ đây, loại đào mềm mọng nước ấy cũng đang rất phổ biến trên thị trường.
Nhưng cô hiểu tại sao Tống Đàm lại chọn loại đào giòn này.
Dù sao thì đường núi ở đây quá khó đi, nếu muốn đảm bảo độ ngon của đào mềm, nhất định phải hái đúng lúc chín tới. Nhưng dù có bọc kỹ thế nào, xóc nảy suốt quãng đường dài cũng khiến hao hụt đáng kể, chưa kịp gửi hàng đi đã bị dập nát mất rồi.
Phiền phức thật sự.
Nhưng bây giờ…
Cô chỉ muốn nói: Ăn gì mà đào mềm! Một nữ nhân thực thụ phải ăn loại đào xanh giòn ngọt này mới đúng điệu!
Chưa bàn đến tiếng “rắc” giòn tan đầy kích thích khi cắn xuống, chỉ riêng cảm giác đào giòn sần sật từ từ được nhai nát trong miệng, nước đào ngấm dần xuống cổ họng, cả người cứ như vừa ăn đào tiên, sảng khoái khó tả…
Nếu là buổi trưa nắng nóng, đem đào này ướp lạnh rồi lấy ra ăn…
Chỉ nghĩ thôi mà cô ta đã cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3942908/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.