Nỗi buồn vui của con người vốn không thông nhau.
Chu Lệ vốn định kết thúc buổi livestream rắc rối này, nhưng không ngờ sau khi bạn trai cô ta bị con ngỗng trắng mổ một cái đau điếng, số lượng người theo dõi trong phòng livestream lại tăng vọt một cách kỳ lạ.
Cái này...
Là danh dự của bạn trai quan trọng hơn, hay là độ hot của mình quan trọng hơn đây?
Chàng trai trẻ phía trước vẫn ngồi xổm dưới đất, cúi đầu đầy buồn bã, xem ra chút danh dự còn lại cũng chẳng còn bao nhiêu. Nếu đã vậy, chẳng bằng “phá vỡ cái lọ đã vỡ” ... À không, tận dụng cơ hội này, góp chút công sức cho độ hot của bạn gái vậy!
Với tư cách là một streamer, Chu Lệ cũng khá dạn dĩ, đến mức lúc này cắn răng không tắt livestream.
Ngô Lôi ngồi xổm dưới đất rất lâu, đến khi cơn đau nơi m.ô.n.g dần giảm bớt, anh ta mới chậm rãi đứng lên, ánh mắt đầy căm phẫn nhìn về phía con ngỗng trắng đã biến mất, nghiến răng nghiến lợi:
“Hôm nay mà không ăn được con ngỗng này, tôi thề không làm người!”
“Rõ ràng nó đang yên lành, cớ gì lại mổ người ta?”
Cớ gì à? Vì nó là ngỗng.
Ngỗng thấy ngươi không vừa mắt, cần lý do sao?
Tống Đàm cười áy náy: “Thật xin lỗi, anh Ngô Lôi, con ngỗng đó không phải của tôi, mà là của ông nội tôi. Hai ông bà già chỉ nuôi có mỗi con này, anh nói xem chỉ vì chuyện nhỏ này mà…”
Vậy là không làm người nữa đi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3738726/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.