Bán đào?
Điểm check-in của mạng xã hội sao?
Tống Đàm khẽ lắc đầu:
"Anh Ngô Lôi, anh là người lớn lên ở đây, sáng sớm chạy xe đến còn đủ khiến người ta hoảng hồn. Tôi mà biến nơi này thành điểm check-in cho mạng xã hội, đường núi quanh co hiểm trở, lỡ có người xảy ra chuyện, thì là anh chịu tiếng xấu vì làm quảng bá, hay tôi mang danh làm điểm check-in mà bị phá sản?"
Cơ sở hạ tầng còn chưa hoàn thiện, nói đến trách nhiệm thì thế nào?
Nhất là ở vùng quê này, cảnh sát giao thông ít, đường núi hiểm trở càng không ai kiểm tra nồng độ cồn. Nếu có ai vui chơi, uống rượu bia mà gặp chuyện không hay...
Chẳng nói đến việc Tống Đàm trồng cây kinh tế không định mở cửa. Dù có muốn mở, thời điểm này cũng không phải lúc, chỉ tổ phí công tốn sức, kéo theo những lời phàn nàn.
Ngô Lôi vẫn không cam lòng, cảm thấy Tống Đàm chỉ là nhát gan, nghĩ quá xa. Nhiều điểm check-in mạng xã hội, có ai thấy làm phức tạp như vậy đâu!
Anh ta còn nói:
"Đường khó đi thì đã sao, ai lái xe tới cũng sẽ thận trọng thôi."
Đúng là, nếu họ chỉ muốn tạo sức nóng, làm một lần ăn ngay thì được. Nhưng Tống Đàm lại muốn phát triển bền vững, đi chậm mà chắc.
Nếu không thì với năng lực của bí thư thôn nhỏ bọn họ, đến giờ sao chưa từng đề cập đến việc làm điểm check-in?
"Ừ thì," Tống Đàm cũng chẳng muốn giáo huấn thêm, chỉ nhạt giọng đáp:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3738725/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.