Đường Hà sống ở nông thôn hai năm có thừa, nhưng nàng đối với nông thôn, vẫn không hiểu được.
Trong thôn trang, mọi người sống tương trợ lẫn nhau, cha sinh con, con sinh cháu, cháu lại sinh con, trên người sẽ dán lên chữ thống nhất. Tỷ như Chu Nam Sinh, khi hắn làm việc trong xã hội, đầu tiên hắn là người Chu gia thôn, tiếp theo mới là người lão Chu gia.
Gốc rễ Đường Hà là một người hiện đại, nàng không hiểu nổi loại hình thái cuộc sống này. Trước kia nàng và mẹ nàng bày quầy bán rau dưa ở trấn trên, cách vách có đôi phu thê đỏ mắt nhìn nhà bọn họ làm ăn tốt, cố ý khiêu khích, mắng chưa đã, còn muốn động thủ đánh bọn họ, lúc ấy dưới biển người, bên cạnh có người cùng thôn với đôi phu thê kia hô hào, hai mẹ con Lý thị tứ cố vô thân, cảm thấy làm ăn kém may mắn, cuối cùng mấy nam nhân trong thôn nghe tiếng chạy tới giải vây. Lúc ấy nàng nói với Lý thị: “Mẹ, mấy vị đại thúc thôn ta thật không tệ, bình thường không quen chúng ta, vậy mà cũng ra mặt giúp đỡ.”
“Người cùng thôn, nhất định phải giúp nhau.” Lý thị đáp, “Con người, muốn ra ngoài, phải dựa vào đồng hương mới thêm can đảm.”
Hiện tại người trẻ tuổi trong thôn đập cửa ầm ầm, còn nói: “Tú tài ca nhà các ngươi cũng đi theo để gây sự chú ý.” Đường Hà ngăn chu Nam Sinh ra cửa, “Chuyện này không liên quan đến chàng, chàng đừng đi.”
Chu Nam Sinh giải thích với nàng, “Người trong thôn bị bắt nạt, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-sau-khi-xuyen-qua/1611922/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.