Đường Hà ở nhà mẹ đẻ rất tốt, tình cảm của Đường gia, là thân thể này cho nàng, trong phòng chăn dầy mềm mại, ban đêm ngon giấc, luôn không tự chủ được mà nghĩ: Đây là nhà ta, đây là giường ta, ta cứ thoải mái ngủ cả đêm đến khi trời sáng.
Đường Hà dù sống ở Chu gia hai năm, coi như lần này không bộc phát mâu thuẫn, tình cảm nàng dành cho Chu gia vẫn không mạnh. Tựa như kiếp trước nàng còn đi học, ngủ giường ký túc xá mấy năm, chăn gối đều quen thuộc, cả giường là hơi thở của mình, nhưng khi nửa đêm tỉnh lại, vẫn không khỏi hoảng sợ: Ta đang ở nơi đâu?
Chỉ có tại nhà mình, tại nơi mình sinh ra tình cảm, vô luận lúc nào tỉnh lại, ban đầu sợ hãi vì không biết ở nơi nào, một giây sau sẽ dẹp yên.
Đây chính là định nghĩa về người đối diện nàng. Mặc dù nàng đã hết sức dung nhập vào thời đại này, cuộc sống này, nhưng đối với tình yêu và hôn nhân, nàng vẫn là con người của thế kỷ hai mốt, nàng muốn có một gia đình nhỏ thuộc về mình, nàng gả cho một nam nhân, tất nhiên muốn yêu quý người nhà hắn. Nhưng nàng ở Chu gia, trên có cha mẹ chồng, dưới có thúc bá, tẩu tử, nàng luôn ý thức được, bọn họ chính là không khí gia đình chủ đạo, cuộc sống thường ngày của họ bao gồm sinh hoạt và nghỉ ngơi, lời nói tư tưởng, có thể ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống của mình, nàng không có lúc nào chân chính buông lỏng bản thân, nàng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-sau-khi-xuyen-qua/1611921/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.