Dù không kịp nhìn rõ trong bát là thứ gì, nhưng Tống Thanh Hàn theo bản năng biết đó tuyệt đối không phải đồ tốt. Sắc mặt cậu không đổi, giọng bình tĩnh:
"Ngươi dọa con ta thì mang đồ bồi tội cho ta làm gì? Huống hồ nó đã ổn rồi, ta cũng bỏ qua chuyện này. Thứ này ngươi tự giữ lại mà dùng đi."
Ô Tản nhướng mày, dùng thìa khẽ đảo mấy vòng trong bát, giọng chậm rãi:
"Đây là tổ yến thượng hạng hầm cùng đông trùng hạ thảo và mấy vị thuốc bổ khác. Không cho ngươi ăn thì cho ai? Ta không mang thai, cũng không giống ngươi chỉ cần gió thổi nhẹ là ngã. Cho nên ngoan ngoãn mà ăn đi."
Y bước từng bước lại gần, Tống Thanh Hàn theo phản xạ muốn lùi, nhưng sau lưng đã là lớp vải lều lạnh buốt, không còn đường thoái lui. Vì để tự bảo toàn, cậu đột nhiên lên tiếng:
"Được! Ta uống!"
Nói rồi, cậu giật phắt bát khỏi tay Ô Tản, nhưng khi bát vừa chạm môi, tay cậu khẽ run, cả bát thuốc bổ bay thẳng về phía y.
Chưa kịp thốt lời "cẩn thận", Ô Tản đã vững vàng đón lấy, khóe môi mang nụ cười chẳng rõ là thật hay giả, giọng lạnh lùng:
"Ngay cả sức cầm bát cũng không có? Vậy được, để ta tự tay đút cho ngươi."
Không đợi cậu phản bác, y liền ép sát, cánh tay cầm bát ngang chặn ở cổ họng, tay kia thô bạo nhét thìa vào miệng cậu.
Cổ họng bị đè, Tống Thanh Hàn khó chịu nghiêng đầu tránh, ai ngờ lại vô tình giúp thứ nước kia trôi thẳng xuống.
Cảm giác nguy hiểm dâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690788/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.