Thế nhưng ngoài dự đoán của đám người kia, hắn lại mở miệng nói:
"Lấy vải lều phủ lên người họ, vòng đường xa mà đưa đến chỗ Đại tướng quân, tránh để người khác nhìn thấy."
Hắn đâu có ngốc. Chuyện này nếu làm ầm ĩ ra, e rằng việc tốt cũng hóa thành việc xấu.
Nhưng y phục, tuyệt đối không thể để bọn họ mặc lại, nếu không lấy gì chứng minh về hành vi đồi bại của bọn họ đây?
Một nhóm người ăn mặc chỉnh tề đứng cùng nhau, có thể làm ra vô số chuyện khác. Đến lúc đó, chưa biết chừng chính hắn sẽ bị gán cho tội "vu cáo".
Khi rời đi, hắn lại cảm nhận được ánh nhìn nóng rực ấy. Nhưng khi hắn bình thản quay đầu lại thì vẫn chẳng thấy gì. Nếu không phải bản thân không tin vào quỷ thần, e là hắn đã cho rằng mình bị oan hồn bám riết.
Đợi đến khi hắn dẫn người khuất khỏi tầm mắt, cậu mới nhẹ nhõm thở ra một hơi. Chỉ là, chuyện này vẫn chưa xong. Phải chờ Đại tướng quân đích thân quyết định, mới có thể coi là hạ màn.
Về vị Đại tướng quân kia, cậu không biết, cũng không định tìm hiểu. Dù sao cậu cũng tin hắn sẽ xử lý ổn thỏa. Nếu không, thì cùng lắm cậu sẽ lén đưa hắn rời khỏi đây. Không thể quay về nước Thanh Mộc thì đến nương nhờ Mục Hãn Mặc, cậu tin rằng hắn sẽ không từ chối một người hữu dụng như cậu.
Chỉ trong một hơi thở, cậu đã tính toán xong xuôi. Đến khi thấy thị vệ tuần tra đi về phía mình, cậu lập tức cúi đầu, bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690754/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.