Một lần khâu liền cánh tay bị đứt là điều không thể, thế nên Tống Thanh Hàn phải khâu rồi tháo, tháo rồi khâu, loay hoay ít nhất ba lần mới xác định được vị trí, cuối cùng dùng chỉ mảnh nối cánh tay bị đứt của người kia trở lại hình dạng ban đầu.
Có lẽ vì từng đợt đau đớn nối tiếp nhau ập tới, thần kinh vốn tê liệt của người kia bị k*ch th*ch, nên sau khi cánh tay được nối xong, lông mi hắn khẽ run, chậm rãi mở mắt.
"Nước... nước..."
Đôi mắt vừa từ bóng tối chuyển sang ánh sáng cần một khoảng thời gian để thích ứng, huống chi hắn đã mất quá nhiều máu, không ngất xỉu mà có thể mơ hồ nhìn thấy có bóng người trước mặt đã là quá đủ rồi.
Thư Lạc không đợi Tống Thanh Hàn mở miệng đã nhanh chân chạy đi lấy một bình nước ấm, rót ra chén, cẩn thận đỡ nửa người trên của hắn dậy, cho uống nửa bát nước.
Sau khi được bổ sung nước, ánh mắt của hắn dần lấy lại tiêu cự. Khi nhìn rõ gương mặt Tống Thanh Hàn đang cúi đầu làm phẫu thuật, trong mắt hắn thoáng hiện một tia kinh ngạc, theo phản xạ nói:
"Là... ngươi? Ngươi đang làm gì? Đây là đâu?"
Tống Thanh Hàn thấy hắn vừa tỉnh đã vô thức cử động, sợ ảnh hưởng đến vết mổ nên cau mày quát khẽ:
"Muốn sống thì đừng nói gì cả. Đợi ta làm xong rồi hẵng hỏi."
Hắn khựng lại, tiêu hóa câu nói của Tống Thanh Hàn xong thì khóe môi hiện một nụ cười khổ. Trong lòng thầm nghĩ người này quả nhiên chẳng thay đổi chút nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690746/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.