Sau khi đạt thành sự đồng thuận, Tống Thanh Hàn không vội nói ngay cách đặt ống dẫn cho Mộc Thanh Phong, mà để hắn xử lý công việc như thường ngày, đợi đến thời điểm bước vào chu trình tiếp theo, mới vừa thao tác vừa giảng giải cho hắn.
Chỉ riêng việc đặt ống dẫn thì không tính là đau đớn gì, bởi vậy Mộc Thanh Phong không dùng thuốc phiện nữa, hơn nữa có đau đớn cũng giúp giữ tỉnh táo, thuận tiện ghi nhớ động tác của Tống Thanh Hàn.
Đợi đến khi Tống Thanh Hàn làm xong toàn bộ các thao tác, hắn về cơ bản cũng đã nhớ được hết mọi bước.
Thấy Mộc Thanh Phong không hỏi thêm gì, Tống Thanh Hàn cũng không cho là hắn ngạo mạn gì, bởi cậu biết những kẻ dị nhân này vốn dĩ đã có chỗ khác người, ngay cả Nguyên Văn Hiên còn có thể làm được chuyện nhìn qua là nhớ, thì Mộc Thanh Phong làm được cũng chẳng có gì lạ.
Có điều, dạy xong rồi cậu cũng không rời đi ngay, mà để Mộc Thanh Phong tiếp tục công việc, chờ đến chu trình tiếp theo, đợi tận mắt thấy Mộc Thanh Phong tự tay thao tác trọn vẹn một lần mà không gặp vấn đề gì, cậu mới thu dọn đồ đạc, chuẩn bị cáo biệt.
Nói thật lòng, chỉ riêng cảm giác thân thể nhẹ nhõm thì chưa thể chứng minh cách làm này của Tống Thanh Hàn có thể giúp Mộc Thanh Phong sống thêm ba năm, thế nhưng Mộc Thanh Phong lại thật lòng tin tưởng cậu, cũng chẳng rõ lý do là gì, bởi vậy khi Tống Thanh Hàn tỏ ý muốn rời đi, hắn không những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690712/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.