Khi tin tức Hoàng thượng thu hồi thánh chỉ truyền đến, Tống Thanh Hàn thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng lại như có tảng đá đè nặng lên.
Cậu lấy từ trong người ra một túi bạc nhỏ, nhét vào tay tên thái giám đến tuyên chỉ, hạ giọng hỏi:
"Hòa Ninh quận chúa... thế nào rồi?"
Tên thái giám vốn không định nhiều lời, nhưng khi cảm nhận được sức nặng trong tay áo, sắc mặt liền rạng rỡ, chậm rãi đáp:
"Đại nhân không cần lo lắng, Hòa Ninh điện hạ không bao lâu nữa sẽ đi hòa thân đến Man Di, từ nay về sau sẽ không còn uy h**p đến địa vị của đại nhân nữa đâu."
Tống Thanh Hàn như bị sét đánh, ngây người đứng tại chỗ, lẩm bẩm:
"Y thật sự đi hòa thân rồi? Là tự mình xin đi sao...?"
Thấy phản ứng của Tống Thanh Hàn khác với dự đoán, thái giám cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, cười híp mắt rời đi.
Hòa Ninh quận chúa lần này đi hòa thân, không khí trong cung lập tức vui vẻ hẳn lên. Hoàng quý phu và Ngũ hoàng tử đều hào phóng ban thưởng, đúng là chuyện vui chẳng thể tả.
Võ Đại Hổ nhìn sắc mặt đầy áy náy của Tống Thanh Hàn, trong đầu lại hiện lên gương mặt ung dung bình tĩnh của Hòa Ninh, trầm giọng nói:
"Chuyện này là y sai trước, nhưng không thể không thừa nhận, nếu y kiên quyết không nhượng bộ, chúng ta cũng chỉ có thể nghiến răng chịu khổ. Tính ra thì, chúng ta nợ y."
Tống Thanh Hàn thoáng chấn động, như sực nhớ ra điều gì, thất thanh nói:
"Chẳng lẽ y thật sự không muốn sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690687/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.