Tống Thanh Hàn vừa đi vừa suy nghĩ, phát hiện ra việc Võ Đại Hổ mãi chưa được phong chức rất có thể là do Hoàng quý phu đứng sau bày mưu tính kế. Dù sao thì với bộ dạng không có bao nhiêu tâm cơ của Ngũ hoàng tử, nếu thật sự muốn làm gì bất lợi cho bọn họ, e rằng cũng chẳng nghĩ ra được chiêu nào cao tay đến vậy.
Cậu khẽ thở dài, trong mắt lộ ra một tia lo lắng.
Cái vị Hoàng quý phu ấy rốt cuộc đang toan tính điều gì, cậu thật sự không đoán nổi. Nếu bảo rằng Hoàng quý phu chỉ đơn giản là thấy Ngũ hoàng tử đáng thương, muốn giúp y thoát khỏi biển khổ, thì Tống Thanh Hàn có nằm mơ cũng không tin.
Con người đều như nhau, không có tình hữu nghị vĩnh hằng, chỉ có lợi ích vĩnh viễn. Nếu không phải Ngũ hoàng tử có thể mang lại lợi ích gì đó cho Hoàng quý phu, cậu thật chẳng tin nổi y lại tận tâm tận lực đến vậy, khi thì bày mưu hiến kế, khi thì đứng ra lo liệu.
Nhưng điều khiến cậu không hiểu là loại lợi ích này, chẳng lẽ không thể lấy được từ Hòa Ninh sao?
Nếu có thể làm rõ điểm này, khiến Hoàng quý phu trở mặt đổi phe, thì cơ hội thắng của bọn họ sẽ tăng lên rất nhiều.
Thấy Tống Thanh Hàn nhíu mày trầm tư, Võ Đại Hổ đang định lên tiếng, khóe mắt chợt liếc thấy một bóng áo vàng sáng lóe qua phía xa, trong lòng chấn động, lập tức kéo lấy Tống Thanh Hàn, trầm giọng nói:
"Hoàng thượng đến rồi."
Trong cung gặp được Hoàng thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690685/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.