Dù sao cũng là lễ trăm ngày của Tiểu Thạch Đầu, nếu quá sơ sài thì người làm cha tất nhiên sẽ cảm thấy áy náy. Cuối cùng, Võ Đại Hổ cắn răng, viết hết tên những người hắn còn nhớ ở Lưỡng Nghi Quán lên thiệp mời, tin rằng họ chắc cũng sẽ không đến mức ngay cả chút thể diện ấy cũng không nể hắn.
Sau khi chuẩn bị xong thiệp mời, hai người bắt đầu làm mì hỉ và các món lễ vật dùng làm quà đáp lễ trong tiệc trăm ngày. Để thể hiện thành ý, tất cả đều phải do chính tay họ làm. Một hai phần thì không sao, nhưng làm đến mấy chục, mấy trăm phần thì đúng là vất vả thật.
Hai người bận rộn đến tận đêm khuya, đến khi mệt rã rời mới chịu tắm nước nóng rồi lên giường nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau, khi Tống Thanh Hàn tỉnh dậy, phát hiện Nguyên Văn Hiên đã sớm bận rộn trong bếp. Cậu ngẩng đầu nhìn sắc trời, cau mày hỏi:
"Văn Hiên, sao hôm nay con không tới Hồi Xuân Đường?"
Nguyên Văn Hiên do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn nói thật:
"Sư phụ và Võ thúc thúc bận bịu không xuể, con muốn ở nhà giúp đỡ vài ngày rồi hẵng quay lại Hồi Xuân Đường..."
Tống Thanh Hàn ngẩn ra, nhìn sân nhà có phần bừa bộn, âm thầm thở dài một tiếng.
Nếu như trong nhà chưa từng có tiểu đồng hầu hạ thì còn đỡ, đằng này sau khi đã quen với cảnh có người tay chân lanh lẹ giúp đỡ, giờ đột nhiên phải tự lực cánh sinh, quả thật có chút không quen.
Cậu nghĩ một lúc, sắc mặt nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685704/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.