Thấy cảm xúc cậu rối loạn, La đại phu không đành lòng, dịu giọng an ủi:
"Ngươi cứ yên tâm ở lại đây. Nếu ông ta dám đến tận cửa đòi người, lão phu dù phải liều cái mạng già này, cũng quyết bảo vệ ngươi tới cùng."
Tống Thanh Hàn khẽ lắc đầu, chậm rãi đứng dậy, giọng mơ hồ:
"Không... ta không thể liên lụy đến đại phu được. Ngài đã giúp ta quá nhiều rồi, ta... sẽ tự nghĩ cách."
Bộ dạng cậu lúc này thật khiến người ta lo lắng. La đại phu đưa tay chặn lại, khuyên nhủ:
"Giờ ngươi mà đi ra ngoài, lỡ bị bắt thì sao? Nhỡ đâu động thai, hiện giờ vẫn chưa đủ tháng, nếu xảy ra chuyện... thì là hoạ lớn đấy."
Tống Thanh Hàn đặt tay lên bụng, thần sắc chợt bình tĩnh lại. Cậu ngẩng đầu nhìn La đại phu, giọng vững vàng:
"Đại phu cứ yên tâm, ta sẽ không đem thân thể mình và sinh mạng đứa trẻ ra đánh cược. Đây là con của Đại Hổ, cho dù có chết...ta cũng sẽ liều mạng bảo vệ nó. Chỉ là giờ ta chợt nghĩ ra một cách, muốn ra ngoài xem có thể thực hiện được hay không."
La đại phu nhìn cậu đầy nghi hoặc, cẩn trọng hỏi:
"Thật sự không lấy thân mạo hiểm?"
Tống Thanh Hàn gật đầu mạnh mẽ, kiên định đáp:
"Tuyệt đối sẽ không lấy thân mạo hiểm!"
Biết mình không giữ được cậu, La đại phu đành lặng lẽ tránh sang một bên, dặn dò:
"Vậy ngươi cẩn thận. Nếu không được thì lập tức quay về. Hồi Xuân Đường này vĩnh viễn mở cửa chào đón ngươi."
Nghe vậy, lòng Tống Thanh Hàn ấm lên, gắng gượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685624/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.