🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tống Thanh Hàn hơi không tự nhiên mà lui về sau một bước, "Ừ" một tiếng, thật thà nói: "Ta với ngươi chắc là không còn quan hệ gì nữa rồi."

Lâm Đại Phú như bị sét đánh trúng, hàm răng nghiến chặt, môi mím thành một đường thẳng, vung tay áo bỏ đi.

Cặp song sinh vội vàng đuổi theo, còn nhân cơ hội quay đầu liếc nhìn Tống Thanh Hàn, trong mắt lóe lên một tia đắc ý.

Tống Thanh Hàn thở dài một hơi, cảm thấy tình tiết này thật quá phức tạp.

Đang định cúi đầu xem mấy mảnh giấy kia là thứ gì, thì bên tai vang lên một giọng trầm thấp quen thuộc.

"Hối hận rồi?"

Tống Thanh Hàn sửng sốt một chút, nghiêng đầu nhìn Võ Đại Hổ, theo phản xạ hỏi: "Sao ngươi lại ở đây?"

Võ Đại Hổ không nói gì, hai má vì vận vận động kịch liệt mà đỏ ửng vẫn chưa tan hết.

Hắn sẽ không nói cho Tống Thanh Hàn biết, sau khi trở về nhà nhìn thấy hàng chữ dưới đất kia, hắn tuyệt vọng đến mức nào.

"Ta đi Lâm phủ."

Câu này từ sau khi Tống Thanh Hàn gả tới đây đã luôn được nhắc đi nhắc lại, vì câu ấy mà thậm chí còn dùng việc tuyệt thực để uy h**p. Tuy sau khi tỉnh lại, cậu như biến thành một người khác, nhưng ai mà dám chắc đó không phải là trò lừa gạt của cậu?

Quả nhiên, ngay khi hắn vừa yên tâm được một chút, Tống Thanh Hàn liền để lại một câu như vậy mà bỏ đi.

Lâm phủ thì có gì hay? Đại công tử họ Lâm thì có gì hơn người?

Khi hắn thấy Lâm Đại Phú

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685596/chuong-6.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cuộc Sống Điền Viên Hạnh Phúc Của Tiểu Tây Y
Chương 6: Chọc giận người thân
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.