Tống Thanh Hàn cẩn thận dặn dò: "Vết thương không được đụng nước, không chạm vào thứ gì bẩn. Tốt nhất nên ăn cháo trắng, không nên ăn lạc và những loại thực phẩm dễ gây kích ứng, sưng viêm."
Tiểu Thanh ghi nhớ từng điều một, thấy Tống Thanh Hàn lảo đảo như sắp ngã, không kìm được bước lên hai bước, lo lắng hỏi: "Ngươi... ngươi sao vậy?"
Hậu quả của việc bỏ bữa trưa bắt đầu xuất hiện rồi. Tống Thanh Hàn cố nén cảm giác buồn nôn, khoát tay, giọng yếu ớt: "Không sao... ta về trước đây."
Nhìn sắc mặt cậu trắng bệch, lưng áo ướt đẫm mồ hôi, Tiểu Thanh mấp máy môi, muốn nói sẽ tiễn cậu một đoạn, nhưng chẳng hiểu sao, vướng mắc trong lòng vẫn chưa tan, cuối cùng chỉ đứng đó nhìn theo bóng cậu loạng choạng rời khỏi cửa.
Tống Thanh Hàn vịn tường từng bước một mà đi, chậm rãi nhích từng chút. Mỗi khi có người trong làng đi ngang qua, đều sẽ dừng lại chỉ trỏ bàn tán.
"Kia chẳng phải là cái cậu Tống gì đó, người từng đội nón xanh cho công tử nhà họ Lâm đấy sao?"
"Ấy, gọi tên hắn làm gì, một tên thụ sinh như thế, biết tên hắn chỉ tổ bẩn tai mình!"
"Thương cho Đại Hổ, thân thế từ nhỏ đã khổ như vậy, khó khăn lắm mới có cơ hội phất lên, chẳng biết bị tiểu yêu tinh đó cho ăn bùa mê gì mà lại cam tâm bỏ cả tiền đồ sáng lạn!"
"..."
Ca tiểu phẫu vừa rồi đã tiêu hao quá nhiều sức lực và tinh thần, khiến triệu chứng hạ đường huyết càng trở nên nghiêm trọng. Những lời xì xào khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685595/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.