Ngày lại mặt hôm sau chỉ là đi ngang qua sân khấu, cũng không phải chuyện mới mẻ gì.
normal>
normal>Ta đau thắt lưng cho nên lúc ngồi xe ngựa phải yếu ớt co lại ở trong góc. Giang Tầm thấy liền vẫy tay với ta nói: A Triêu tới đây.
normal>
normal>Ta biết rõ nữ tử phải tam tòng tứ đức, xuất giá tòng phu, nên cố gắng không làm cho Giang Tầm tức giận, lúc này rón rén di chuyển qua.
normal>
normal>Đầu ngón tay thon dài trắng nõn của Giang Tầm chậm rãi thò ra chạm vào lưng ta, lại đụng phải chỗ thịt ngứa của ta khiến ta lập tức tránh ra...
normal>
normal>Tay Giang Tầm lúng túng dừng ở giữa không trung, hắn cuộn ngón tay rụt về, nói: A Triêu không thích để vi phu chạm vào sao?
normal>
normal>Ta lắc đầu: Không phải không thích. Chỉ là ngứa.
normal>
normal>Như vậy, vì sao lại tránh ta?
normal>
normal>Ngứa, ta cẩn thận kéo lấy tay hắn, đặt ở trên lưng mình, nói: Ngươi chạm chỗ này, chỗ này không ngứa.
normal>
normal>Giang Tầm tránh mặt đi, mặc dù không nhìn thấy rõ vẻ mặt của hắn nhưng cũng có thể biết được hắn đã tiêu tan một chút tức giận. Nếu mỹ nhân đã chủ động ôm ấp yêu thương thì nên chiếm tiện nghi đương nhiên một chút cũng không thể thiếu.
normal>
normal>Đầu ngón tay Giang Tầm khẽ nhúc nhích, nhẹ nhàng đặt lên giúp ta xoa thắt lưng. Động tác của hắn cực kỳ chậm rãi, như đang đối xử với trân bảo, dường như sợ dùng sức lực lớn hơn một chút thì sẽ nghiền nát ta.
normal>
normal>Hắn đối xử với ta tốt, ta cũng nhận tình cảm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cau-huyet-cua-ta-va-phu-quan/931871/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.