Ta nhớ kỹ mẫu hậu ta đã từng nói khi ta đến tuổi thích hợp thành thân, bà ấy chắc chắn sẽ tìm cho ta một lang quân tốt nhất trong khắp thiên hạ này, tặng ta ngàn mẫu ruộng tốt, mười dặm hồng trang, để ta nở mày nở mặt xuất giá. Phía sau có bà ấy là chỗ dựa thì còn có ai dám bắt nạt ta.
Đáng tiếc, bây giờ không có mẫu hậu, cũng không có người tới chống lưng cho ta. Ta suy nghĩ một chút, cũng may trong phủ Giang Tầm không có bà bà, cũng không cơ thϊếp thành đàn, thời gian này trôi qua coi như là ung dung tự tại. Chỉ là ta phải lừa hắn, kiếm ít tiền riêng chứ không thể lấy tiền trong phủ của hắn được, nhỡ đâu bị điều tra ra, trở thành cưới một kẻ trộm thì thật sự không dễ nghe.
Đầu năm nay kiếm tiền thật khó. Đặc biệt là nữ nhân sau khi thành thân còn phải gạt phu quân âm thầm va chạm gây dựng sự nghiệp.
Không biết lúc này là giờ gì mà bên ngoài nghe thấy động tĩnh một lúc lâu, Bạch Kha mới mang theo một đám nô bộc và hỉ nương tiến vào.
Bạch Kha kính cẩn lễ phép gọi ta: “Phu nhân, nên dậy rồi ạ.
Bởi vì ta không phải nữ nhi nhà nông thật sự, người tới lại đều là hạ nhân của biệt trang nên người ngoài không biết nội tình, còn tưởng rằng Giang Tầm coi trọng tân phu nhân, chỉ sợ nàng mất mặt. Giang Tầm không kết thân với quyền quý, đúng là trong sạch. Trong khoảng thời gian ngắn, thanh danh của hắn tăng mạnh, còn có lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cau-huyet-cua-ta-va-phu-quan/931870/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.