Mấy ngày sau đó sắc mặt ba mẹ và Trúc Khanh chẳng khá hơn là mấy. Ba người đều cho là Thụy Khanh đã giở trò gì đó mới khiến Minh Hoàng thay đổi. Mặc cho cô giải thích hết lời, họ vẫn không nghe lọt tai. Không khí trong nhà u ám khiến Thụy Khanh sinh tâm lý sợ hãi mỗi khi về nhà. Cô ước có thể đi đâu thật xa, thoát khỏi hoàn cảnh sống khốn khổ này.
Tiếc là trước giờ Thụy Khanh chưa quen nổi loạn nên chẳng dám thoát kén, chỉ có thể tiếp tục chịu đựng những lời chì chiết của mẹ và em gái, kèm ánh mắt không hài lòng của ba. Mọi người khiến cô có cảm tưởng mình đã gây lỗi lầm to lớn. Cô bắt đầu sợ hãi phải về nhà sau giờ tan học.
Nếu có chỗ nào nhận sinh viên làm thêm, cô đều theo Hải Băng và Ngọc Linh xông pha kiếm tiền. Nếu không có việc bán thời gian, cô cũng trốn ở phòng trọ của hai đứa nó, hoặc ở lì trong thư viện đọc sách, đợi chiều qua chỗ Vân Tú dạy kèm, rồi mới lầm lũi về nhà.
Ba mẹ bất công đến mức chỉ cần Trúc Khanh đứt tay, hai người sẽ lo sốt vó, còn cô cả ngày chạy rong ngoài đường cũng chẳng ai quan tâm. Hải Băng và Ngọc Linh không biết gia thế của cô, cứ ngỡ cô được sinh ra trong gia đình bần hàn, nên phải vừa học vừa làm. Vì không muốn kể xấu ba mẹ, nên hiếm khi cô nói về gia đình với hai đứa bạn.
Trước đây sau khi hết giờ học buổi sáng, Thụy Khanh sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-lien-hon-sai-lam/2691905/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.