Trưa hôm sau hết giờ lý thuyết học phần chủ nghĩa MacLe, thay vì về nhà Thụy Khanh tìm đường đến công ty Kiến Tường. Cô phải trải qua hai tầng phòng bị của bảo vệ mới vào được đến khu vực tiếp tân. Còn may kinh nghiệm vượt chướng ngại ở cổng bảo vệ khi làm tiếp thị đã giúp cô qua mặt bác bảo vệ công ty này. Bác ấy lúc đầu nghiêm khắc không muốn cho cô vào, nhưng cô ráng nói cứng mình có hẹn với sếp của bác ấy, dụ dỗ đe dọa đủ kiểu mới qua được cửa ải.
Giờ nhìn mặt chị tiếp tân thiếu kiên nhẫn, Thụy Khanh thấy hơi khớp. Nhưng mang tâm tư đi khởi binh vấn tội, đến sếp chị ta mà cô còn chưa ngán, sá gì một tiếp tân. Thụy Khanh hung hăng nghĩ thầm.
"Cô tìm ai?" Giọng tiếp tân đúng kiểu đang bàn việc công, không hề có tí cảm xúc nào.
"Tôi gặp anh Minh Hoàng."
"Cô có hẹn trước không?" Tiếp tân nhìn cô thầm đánh giá.
"Tôi là người nhà nên không có hẹn trước." Thụy Khanh nhận bừa nhân thân.
Tiếp tân cũng không vừa: "Một ngày có biết bao nhiêu người tới đây tự xưng người nhà của Tổng giám đốc. Cô nói rõ cô là người nhà bên đội tiếp thị, hay mấy tổ chức xin tài trợ?"
Giỏi cho chị tiếp tân, chắc mỗi ngày đều kinh qua mấy trường hợp giả mạo để chuồn vào tiếp thị quảng cáo đến mệt mỏi, nên mới sinh ra tâm lý đề phòng như thế này.
"Tôi là vợ sắp cưới của anh ta." Thụy Khanh nhả từng chữ.
Chị tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-lien-hon-sai-lam/2691908/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.