Đối diện là Lục Nghiên Dương với gương mặt lạnh lùng và cao ngạo trời ban, Kiều Vinh chỉ có thể cười nịnh
" Lục tổng, thật ra... gia đình tôi từ xa xưa đã có một tập tục không thể bỏ. Chính là... nếu con cái có hôn sự, thì người làm cha mẹ phải đích thân đến từng nhà mời dòng họ đến dự hôn lễ "
Lam An Hạ cũng nói thêm
" Đúng đúng, vậy nên nếu mời xong họ hàng thì hôn lễ... chắc phải dời đến hai tháng sau mới có thể tổ chức được"
"........"
Lục Nghiên Dương không nói lời nào, khiến cho hai người sắp trở thành bố mẹ vợ tương lai kia toát cả mồ hôi. Sợ hắn sẽ huỷ hôn, nhưng chẳng thể làm gì được
Nếu cứ bất chấp mà kết hôn lúc này, không khéo còn xảy ra chuyện tồi tệ hơn. Nếu Lục Nghiên Dương biết con gái họ thà tự tử còn hơn gả cho hắn thì cả nhà họ sẽ không được sống yên ổn
Người đàn ông đặt tách trà trong tay xuống bàn, âm thanh nhỏ lại khiến cho đôi vợ chồng nhà họ Kiều giật thót, mồ hôi thi nhau rơi xuống. Lục Nghiên Dương đứng lên rời đi, ném lại cho họ câu nói cộc lốc
" Tự mà lo liệu đi"
Hắn như vậy là muốn gia đình cô chuẩn bị hậu sự hay sao?
Kiều Vinh ấp úng không dám hỏi, chỉ có thể đứng yên trơ mắt nhìn hắn rời đi
Hai người họ trong lòng cực kỳ tức giận, nhưng lại không dám lớn tiếng ở nơi này. Kiều Vinh nhỏ giọng với vợ mình
" Mỡ dâng đến miệng còn để rơi mất, dạy dỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-vo-nghia/435894/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.