Kiều Uyển Nhi vẫn ngồi yên bất động, giờ đây khi đã quá tuyệt vọng cô không còn muốn suy nghĩ đến bất cứ điều gì khác nữa
Mẹ cô vẫn chẳng nghĩ đến cảm nhận gì, vẫn cứ lên tiếng khuyên bảo
" Con cái của các gia đình quyền quý có mấy ai được kết hôn theo ý mình. Hơn nữa, người có gia thế hiển hách như Lục Nghiên Dương, cả cái thành phố này có được mấy ai cơ chứ? Quyền lực, tiền tài, diện mạo... có ai mà sánh được. Con kết hôn với hắn, cuộc đời sau này sẽ được hưởng phúc"
Rõ ràng biết cô không thích, dùng cái chết đe doạ nhưng vẫn ép buộc. Hưởng phúc? Thật là một câu chuyện hay ho mà
Cảm thấy khuyên bảo không được, Lam An Hạ liền không thèm dỗ dành nữa, đứng phắt dậy rồi lên giọng
" Hôn lễ này dù thế nào đi nữa cũng sẽ được tiến hành. Mày có lẽ đang muốn lúc đến lễ đường sẽ mở miệng phản đối. Nhưng mày có từng nghĩ đến hậu quả chưa? "
Kiều Uyển Nhi trong đôi mắt vô hồn kia khẽ dao động, nhìn thấy được sơ hở mẹ cô liền nắm bắt thời cơ nói thêm
" Người có quyền thế thì xem trọng thể diện đến mức độ nào chắc là con cũng biết rồi. Đứng trước nhiều người đơn phương tuyên bố huỷ hôn, Lục Nghiên Dương sẽ tha không tha cho con, gia đình ta càng khó sống"
Cô cúi đầu, khẽ thở dài. Lam An Hạ đi đến ngồi bên cạnh rồi nắm lấy tay cô, giọng điệu tức giận biến mất, nhẹ nhàng mà nói
" Con gái à, số mệnh của con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-vo-nghia/435895/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.