Thấy hắn hành động như thế, cô gái kia càng thêm kích động, đứng lên khỏi vị trí, cái ghế đang ngồi cũng vì thế mà ngã ra sau tạo ra âm thanh vô cùng chói tai.
Cô ta cố đập vào kính, cào cấu loạn xạ rồi thét lên:
“ Triệu Thần Hy, anh dám nói là anh không biết tôi? Anh là tên khốn!!!”.
Hắn nhìn cô ta một hồi lâu, dường như nhớ ra gì đó.
Triệu Tử Anh xoay đầu nhìn em trai mình, nhẹ giọng:
“ Sao? Biết cô ta là ai không?”.
“ Ừm, nhớ rồi”.
Cách đây 1 năm, người phụ nữ đang đứng cách hắn một tấm kính này luôn đi theo hắn, cô ta là Trịnh Hoài An, bối cảnh gia đình không lớn không nhỏ, từ khi gặp hắn ở một quán bar thì cô ả luôn tìm cách tiếp cận.
Vốn dĩ người ăn chơi như Triệu Thần Hy không thiếu người tình, chỉ cần thuận mắt thì hắn sẽ tiếp cận, hai bên đồng ý liền có thể cùng nhau tìm kiếm vui vẻ.
Nhưng Trịnh Hoài An này đúng là khó đối phó, hắn chẳng hề kén chọn, chỉ là mong muốn sau khi trải qua tình một đêm liền xem nhau như người xa lạ.
Mà cô ả Trịnh Hoài An này, bộ dạng ái mộ của cô ta biểu hiện mọi nơi, tuy vẫn chưa ngủ cùng nhau nhưng cô ta đeo bám hắn đến mức Triệu Thần Hy phát cáu.
Nữ nhân như thế Triệu Thần Hy không bao giờ dây vào, một khi cùng nhau triền miên, chắc chắn cô ta sẽ không từ thủ đoạn gì mà bám theo.
Hắn khước từ cô ta, ban đầu chỉ là nhỏ nhẹ, nhưng càng về sau cô ta càng không có điểm dừng, lén lút bám đuôi, theo hắn đến mọi nơi, thăm dò địa điểm hắn đến, … việc gì cô ta cũng điều tra.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]