Trịnh Hoài An giờ đây hệt như bị điên vậy, chẳng cần biết hắn có nghe hay không thì cô ta vẫn đứng đó gào lên:
“ Không phải anh chê bai tôi hay sao? Không muốn có bất cứ liên quan gì đến tôi, vậy nên …”.
“ Nên cô mới dùng cái cách này là để trả thù?” - Triệu Tử Anh hỏi.
“ Haha, cái gì àm tự do thoải mái chứ? Nếu đã không để tôi toại nguyện thì anh cũng đừng mong sống yên”.
“……”.
Trịnh Hoài An này đúng là ả điên, dù đã bị bắt nhốt nhưng vẫn chẳng hề có chút hối lỗi hay cầu xin sự tha thứ.
Triệu Thần Hy không có bất kỳ động thái nào, hắn đứng đó hồi lâu rồi xoay người có ý rời khỏi, trước khi đi còn nói với chị mình:
“ Em không muốn nhìn thấy cô ta lượn lờ trước mặt mình nữa”.
Triệu Tử Anh nhìn cai ngục rồi nói:
“ Trông cậy vào các anh”.
Cả 2 người rời khỏi trại giam, trên đường về nhà, Triệu Thần Hy không hề mở miệng nói bất cứ điều gì, chỉ thẩn thờ cúi mặt.
Triệu Tử Anh nhìn hắn, lúc đầu giấu nhẹm chuyện này không để hắn biết vì sợ hắn làm ầm lên, kinh động đến Lý Uyên đang mang thai, lỡ đâu có bất trắc gì thì dù có làm gì cũng không thể bù đắp được.
Nhưng không ngờ lại điềm đạm thế kia.
Do giải quyết công việc cần phải làm dịu tính khí nóng nảy nên mới thay đổi, hay là do …
Về đến nhà, Triệu Tử Anh bước xuống xe, trong khi hắn vẫn còn ngồi yên ở đó không di chuyển.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]