Chương trước
Chương sau
Dù gì thì, chỉ còn lại ba tháng.

Nhưng có thế nào thì cô cũng muốn chăm lo cho con gái.

Lý Uyên hít một hơi thật sâu, đứng lên rồi đi xuống dưới nhà.

Lúc đó, Triệu Tử Anh đang bế Lạc Lạc, nhìn thấy cô, trong mắt thoáng chốc ngạc nhiên:

“ Em … không phải muốn nghỉ ngơi hay sao?”.

“ Em đã khoẻ hơn rồi” - Lý Uyên trả lời, cô đi đến gần rồi bẹo má cục cưng nhỏ, ngọt ngào lên tiếng:

“ Bé con có nhớ mẹ không? Qua mẹ bế nào”.

“ A pa~”.

“ Thật ngoan”.

Bế cunc cưng trong lòng, cô mỉm cười, hôn hôn lên chiếc má phúng phính một cái.

Đúng vậy, thay vì ngồi trong phòng đau khổ, khóc lóc thì chi bằng cô dành thời cho bé con của cô.

Bế Lạc Lạc, cô nhóc ngoan ngoãn cười giỡn.

Triệu Tử Anh rất cưng chiều đứa cháu gái này, ngày nào cũng mua đồ chơi, quần áo, giày dép, … không thiếu thứ gì.

Con bé dường như biết bản thân được thương, nên quấn lấy cô hai như sam vậy.

Lý Uyên từ hôm đó, luôn dành nhiều thời gian ở bên con gái, không rời dù là nửa bước.

Con bé ngủ, cô sẽ ở bên cạnh. Ngôn Tình Xuyên Không

Tranh thủ thời gian lập một vài kế hoạch cho tương lai.

Sau này nếu như không được gặp lại con bé …

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.