Chưa thể tin vào những gì bản thân nghe được, cô nhìn em trai rồi hỏi thêm lần nữa để xác nhận:
“ Em nói lại xem, bà ta làm gì?”.
Triệu Thần Hy lại lần nữa thở\~ dài rồi nói:
“ Bà ta tát vợ em, mượn cớ tâm sự đưa cô ấy đến nơi không có người rồi cứ thế mà thẳng tay”.
“ Điên rồi à?”.
“ Còn hơn cả điên đấy, bây giờ em đang nghĩ nên làm gì để trừng phạt bà ta”.
“ Công bố chuyện xấu của bà ta là được, nhiều việc xấu bị giấu diếm, chẳng cần chúng ta phải tạo, chỉ cần … điều tra rồi công bố là được” - Triệu Tử Anh uống trà, nhàn nhã lên tiếng.
Triệu Thần Hy suy nghĩ, nhìn chị mình rồi cười:
“ Chị đã nghĩ đến việc này từ trước rồi có đúng không?”.
Triệu Tử Anh uống trà, nhún nhún vai bộ dạng thản nhiên:
“ Là do em không chịu nghĩ đến nó thôi”.
“ Vậy việc này giao cho chị làm nhé, em về phòng đây” - Nói xong hắn liền đứng lên rời đi, chẳng cho cô chút thời gian để kịp suy nghĩ.
“……….”.
Triệu Tử Anh đứng hình, tách trà trong tay cũng ngừng ở không trung.
Có phải, cô vừa bị gài bẫy rồi không?
Người đàn ông bướ lên lầu, hắn đi đến phòng cô.
Chỉ là bất chợt mà thôi.
Thực sự cũng không biết nên làm cách gì để có thể vào được bên trong, chỉ sợ khi gõ cửa cô nghe thấy tiếng nói của hắn sẽ không thèm để ý đến.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-vo-nghia-2/2517513/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.