Lý Uyên cầm số điện thoại mà hắn đã đưa cho, gọi đi.
Trong lòng có chút hồi hộp, âm thanh chờ khiến cho cô khẩn trương, nếu cô ấy không nghe máy thì sẽ xấu hổ lắm, còn nếu như nghe máy... nếu nghe máy thì cô nên nói điều gì bây giờ?
Không cho cô thời gian suy nghĩ, chuông đã đổ.
Giọng nói nữ tính mềm mại vang lên, có chút nghi hoặc nâng cao giọng vì số lạ gọi đến:
/ A lô?/.
Lý Uyên không khỏi nín thở trong giây lát, cả cơ thể căng cứng, vé hoà nhạc cầm trong tay có chút nhàu đi vì cô vô thức siết chặt nó.
/ A lô? Ai thế?/ - Cô gái có vẻ không kiên nhẫn khi mãi không nghe thấy hồi đáp.
" Ừm... tôi là Lý... Uyên".
/ À, trước đó chồng tôi bảo có cho chồng cô số điện thoại của tôi, có việc gì không?/.
Theo phản xạ tự nhiên, Lý Uyên di di ngón trỏ lên bàn, ngập ngừng đáp:
" Ừm, cái đó... thật ra... tôi muốn mời cô và Hạ Liên Tâm đi xem hoà nhạc... không biết là...".
/ Hoà nhạc?/.
" Ừm, nếu... nếu cô bận thì cũng không sao, vì tôi không thông báo trước mà, vậy... thôi nhé!".
/ Tôi.../.
Tạch...
Kiều Uyển Nhi đưa điện thoại ra khỏi tai, nhìn vào màn hình chính hiện ra ngay sau đó, chớp chớp mắt, gãi gãi tai.
Lý Uyên đứng trong phòng, đặt điện thoại lên bàn, thở dài.
Từ xưa đến giờ chỉ giỏi nói mấy câu giả tạo, chưa bao giờ thực sự mời ai đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-vo-nghia-2/2517471/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.