Đêm đó, hắn vẫn được ngủ trên giường, nhưng chỉ dám nép ở một góc giường.
Thật hèn!
Những ngày sau đó cũng không khá hơn, Lý Uyên xem hắn như không khí, nhìn cũng không thèm nhìn, cứ như sợ chỉ cần hắn lọt vào mắt dù chỉ một chút thì mắt sẽ hỏng mất.
Hôm nay là ngày nghỉ, cô cùng với Kiều Uyển Nhi đến trung tâm thương mại, hắn ở nhà cùng với Triệu Tử Anh
Lạc Lạc ngồi ở trong nôi, tiểu Dĩ đang cho bé ăn. Triệu Tử Anh ngồi ở bàn trà nhìn em trai rồi than ngắn thở dài:
" Haizzz, em nói xem, con gái ngày càng lớn nhưng em với Uyên chẳng có chút tiến triển gì, cái danh xưng sát thủ tình trường của em chỉ để trưng bày thôi hay sao?".
" Chị còn dám mạnh miệng mà nói em? Lúc không khí của chúng em đang tốt lên thì chị liền có mặt để phá bĩnh. Vài ngày trước còn nói chúng em đừng có làm việc quá đáng trước mặt Lạc Lạc trong khi mọi chuyện chẳng có gì. Không nghe giải thích thì thôi đi, cứ tin vào phán đoán của bản thân, hại em bị Uyên xem như không khí. Đã hơn vài tuần rồi cô ấy không thèm nói chuyện với em rồi đấy, chị còn mặt mũi mà trách em?".
Triệu Tử Anh nhìn em trai mình, khí thế khi nãy giảm sút nghiêm trọng, thỏ thẻ nói:
" Chị phá khi nào chứ? Là do … là do hai đứa nói chuyện với nhau bằng những từ ngữ dễ gây hiểu lầm … nên … ờm … cũng là vì chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-vo-nghia-2/2517420/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.