Bị hắn càn rỡ, Nhiên Cẩm ý thức rất rõ, muốn rút tay không được, bản thân chịu thiệt để hắn hôn, bây giờ hắn còn dám thừa nước đục thả câu, cô làm sao nhẫn nhịn được.
"Nhậm Cảnh, nhấc cái tay chó của anh ra!"
Tú chân mảnh khảnh đá loạn, ngay lập tức bị hạ thân của hắn kiềm chặt, hắn không thèm nói tiếng nào, giam cầm hai tay không yên phận của cô dưới nệm, cúi đầu chôn vào giữa khe ngực đầy đặn.
Đầu óc vì rượu làm cho choáng váng nhẹ, Nhiên Cẩm nhất thời không làm chủ được hành động, không thể dùng hết sức lực kháng cự.
Hắn làm một dấu hôn ngay giữa khe ngực như đánh dấu chủ quyền, sau đó nhìn chòng chọc vào da thịt ửng tím, tâm can của hắn tự dưng lại có cảm giác lạ lùng, từng cảm xúc lí trí đều biến đâu mất tích, duy nhất giữ lại nét say của kẻ trầm mê men rượu.
Hai tay đang bị kìm hãm từ từ được nớ lỏng, hắn đỡ cô gái ngồi dậy, nâng niu chiếc cằm tinh xảo, ngắm nghía nhan sắc tuyệt đẹp, trong tưởng tượng cô là tiên nữ, hoa dung nguyệt mạo, không phải là vẻ đẹp một màu của cô các cô gái hiện giờ.
Người này toát ra vẻ mạnh mẽ, cũng lẫn vào sự nhu mì vốn có của phụ nữ, hắn ngắm một chút ánh mắt trở thâm tình, đào hoa tình tứ, thì thầm.
"Nhiên Cẩm, cô thật sự thấy không thích tôi sao?"
- Hỏi thừa thật !
Nhiên Cẩm ngoài ý muốn cười nhạt, kéo tay của hắn ra khỏi cầm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-do-den/2798632/chuong-29.html